Một sớm nắng C hồng anh Am lại trở C về
F Nơi xóm Dm nhỏ năm G7 nào anh ra G đi
C Gặp lại Am em mắt F cười ngấn Dm lệ
Mà vẫn Dm bên bờ kênh dừa F soi bóng xum xuê.
G Ôi cô du kích năm C nay tóc vẫn điểm Am bạc
D Mà dáng đứng Em trông xưa sao nay vẫn C thế
Có phải chăng em bằng tình F yêu và căm G thù
Cùng với quê G7 hương em lớn G mạnh đến bây C giờ.
Am Người con C gái miền G7 Nam kiên trung G ơi
Bao câu Dm hát, lời thơ sao nói D7 hết tâm hồn G người
Em là F sông, là Dm suối, em là D7 rừng, là G núi
Là quê hương ta qua vạn đêm G7 ngày lửa G khói
Vẫn tươi trẻ cùng Dm em hiên ngang trong câu G hát nụ C cười.