Anh nhắc Em em lâu rồi không về Huế
Mà lòng Am em răng chộn rộn rứa Em thê
Muốn trở về bên Huế, mảnh trời quê
Khi xuân B7 sang bâng khuâng về trong Em dạ.
Em nhớ Am lắm tiếng ru hời của mạ
Bên võng G mềm, thương lắm bốn tao Em nôi
Chim chìa vôi vui hát khoảng trời Am chiều
Hoa cau B7 trắng Vĩ Dạ thương lối Em về.
Mấy mươi năm đường đời chia đôi Em ngả
Em gom D từng chút Huế ở phương Em xa
Nếm món Am ăn bằng phong vị quê Em nhà
Dẫu cách B7 xa vẫn rất gần xứ Em Huế.
Tâm hồn Em Huế dù xa xăm vẫn Am thế
Cả một D đời em gìn giữ nâng Em niu
Bóng ai Am đi trên phố nhỏ, Trường Em Tiền
Đôi guốc B7 nhỏ, áo dài em vẫn Em rứa.
Em Em hứa một ngày không xa C nữa
Về nơi B7 thương nơi Em nhớ của chúng mình
Ôm Huế buồn, ôm cả những mênh B7 mang
Câu thưa dạ! Câu Nam Bình xứ Huế thật yêu Em thương.