Tự G nhiên muốn khóc to lên B7 cho vơi nỗi Em buồn
Điều mà Am em bấy lâu D chưa bao giờ Em làm D
Tự G nhiên bỗng thấy xung quanh B7 yên ắng lạ Em thường
Mới nghe C được tiếng D7 lòng mình vấn G vương.
T-ĐK:
Có phải C khi lúc nắng mới nhớ tới cơn mưa Bm qua Em
Khi buồn Am nhất là lúc mọi D đớn đau đã nhạt G nhòa
Em bỗng nhớ F#7 anh người từng thắm B7 thiết vui buồn cho qua Em hết
Am Cầu mong anh bình yên tự nhiên nước D7 mắt cứ rơi.
ĐK:
Em khóc được G rồi
Em khóc như F#7 mới chia tay hôm B7 nay
Thật lòng đã Em khóc được rồi
Suốt bấy lâu D nay vờ cười rồi
Quên đi luôn mất C mình yếu đuối
Nước mắt như một B7 lời ủi Em an
Tội nghiệp Am thời gian qua
Chắc đã phải chịu D7 đựng nhiều quá.
Em khóc được G rồi!
Dù chuyện đã F#7 ngỡ phai đi lâu B7 nay
Nhưng giờ đã Em khóc được rồi
Cơn bão trong D em lặn rồi
Em sang trang với C người rất mới
Rất cảm ơn anh B7 người đã Em qua
Chỉ là Am ngay ở đây
Chỉ D7 ngay lúc này
Đã G khóc được rồi.
T-ĐK:
Có phải C khi lúc nắng mới nhớ tới cơn mưa Bm qua Em
Khi buồn Am nhất là lúc mọi D đớn đau đã nhạt G nhòa
Em bỗng nhớ F#7 anh người từng thắm B7 thiết vui buồn cho qua Em hết
Am Cầu mong anh bình yên tự nhiên nước D7 mắt cứ rơi.
ĐK:
Em khóc được G rồi
Em khóc như F#7 mới chia tay hôm B7 nay
Thật lòng đã Em khóc được rồi
Suốt bấy lâu D nay vờ cười rồi
Quên đi luôn mất C mình yếu đuối
Nước mắt như một B7 lời ủi Em an
Tội nghiệp Am thời gian qua
Chắc đã phải chịu D7 đựng nhiều quá.
Em khóc được G rồi!
Dù chuyện đã F#7 ngỡ phai đi lâu B7 nay
Nhưng giờ đã Em khóc được rồi
Cơn bão trong D em lặn rồi
Em sang trang với C người rất mới
Rất cảm ơn anh B7 người đã Em qua
Chỉ là Am ngay ở đây
Chỉ D7 ngay lúc này
Đã G khóc được rồi.
* C Cũng đã đến lúc em Em phải
Tạm biệt những kí ức Am đã không còn làm mình
Buồn đau thêm D7 nữa.
Em khóc được G rồi E7
Tăng tone G -> A
Em khóc được A rồi
Dù chuyện đã Ab7 ngỡ phai đi lâu C#7 nay
Nhưng giờ đã F#m khóc
Cơn bão trong E em lặn rồi
Em sang trang với D người rất mới
Rất cảm ơn C#7 cảm ơn F#m anh,
Chỉ là Bm ngay ở đây
Chỉ E7 ngay lúc này
Đã A khóc được rồi