1. Em đã F khóc trên Em vàng son gấm Am lụa
Em đã Dm quên bao dĩ F vãng ê C chề
Em đã Em khóc, khóc cho đời gió F bụi
Em đã Em cười mà dòng lệ tuôn D rơi. G
2. Em đã F khóc trong tình Em yêu lãng Am mạn
Em đã Dm quên bao dĩ F vãng ê C chề
Đêm khói Em thuốc đốt cuộc đời gió F bụi
Hơi men Em nồng giết F em thuở đôi C mươi.
ĐK:
Anh F ơi, son phấn Em còn mặn Dm mà
Hương C sắc còn đậm Em đà
Thì tình nồng thắm thiết Dm tha.
Anh F ơi, khi Em bóng chiều dần F tà
Đôi Em mắt buồn nhạt G nhòa
Thì G7 tình còn trong xót C xa.