Am Duyên hỡi duyên tuỳ duyên
D Duyên hữu duyên do Em trời
Am Cau trầu đã nên Dm đôi
nhưng đời muôn Am lối khó tránh chia E đôi
Am Ai đã kêu chờ ai
D nỡ quên ai Am rồi
Am Vui tình mới xa Dm xôi
chỉ tội thân Em tôi lỡ dòng đời Am trôi
Người D ơi! Nỡ quên sao Am người
Làm Em sao dễ quên một Am thời
Giống như ai, D đã từng quên Am ai
Giống như D em, gửi sầu ra Am đi
Chẳng đành lòng F nhìn lại dòng G sông
Có con đò Em dạt trôi dưới Am dòng
Người D ta, đã quên tôi Am rồi
Tình Em duyên sánh như bọt Am bèo
Hỡi ai ơi, D nỡ đành quên Am sao
Nghĩa phu thê D nỡ nào quên Am mau
Sóng dạt dào, F lào xào bờ G sông
Đánh con đò Em tả tơi dưới Am dòng