Chiều nắng Dm vàng tắt bên Gm song vẫn còn làm ta nhớ A7 mong
Quả đất Dm tròn, méo hay Gm vuông vẫn làm C ta ngóng Gm trông A7
Dù biết Bb thế, những gì trôi A7 qua sẽ không F còn
Nhưng một A ngày nhìn hoàng Gm hôn khiến ta Dm buồn trong A7 lòng
Bài toán Dm nào đến hôm Gm nay đã còn là con số A7 không
Tình ái Dm nào nhuốm đau C thương đến giờ C đây đã Gm xong A7
Đời vẫn Bb thế, trái sầu rơi A7 rơi trước hiên F nhà
Có gì trong A7 ta là dấu chấm hỏi và dấu chấm Dm than
Muốn thét lên một Dm tiếng cho vơi bớt nỗi Gm sầu
A7 Muốn bước chân nhỏ bé dẫm F lên trái địa cầu A7
Dm Muốn trái tim đỏ Gm máu hòa tan nắng chiều F vàng A7
Bb Muốn có em về Gm đây, đâu đó như mộng A7 thực và mộng Dm tan
Bàn tay ta nhỏ Gm bé không che A7 hết mặt trời
Dm Miệng môi ta nhỏ Gm bé không nói F hết thành A7 lời
Dm Và sao em nhỏ Gm bé, nhưng em C khiến cuộc F đời
Có lúc Gm vui, có khi buồn là cũng A7 bởi vì Dm ai
Thời khắc Dm nào cứ trôi Gm qua, nếu tình cờ hay lãng A7 quên
Trời đất Dm nào có cho Gm em con đường C không có F tên
Chiều nắng Bb tắt tối trời em A7 ơi, bước chân F mòn
Qua một A7ngày đời lặng Gm thinh giống như Dm ngày vô Gm hình
Còn nhớ Dm gì, nhớ không Gm em, nhớ cuộc tình hai chúng A7 ta
Là tiếng Dm cười, tiếng em Gm vui như tình C ca đã Gm vang
A7 Chẳng còn gì nữa, chỉ còn Dm là nốt A7 nhạc
Bay trong bầu trời rộng, thả A7 xuống những Dm cơn mưa