1. Ngày D tháng phía trước bỗng chốc trở nên thật F#m vô nghĩa
Làm Em sao để tôi thoả A ước mong em về D chốn cũ
Vì con tim ai vô tâm khiến em bật F#m khóc khi rời xa
Nghẹn Em ngào tan nát trong A lòng, còn gì nữa D đâu trông mong.
ĐK: Hoàng hôn đã D phai màu, lòng tôi vẫn Bm u sầu
Tận nơi đáy Em tim muôn vạn cơn gió A đông rét buốt D lòng
Đường đi vẫn D muôn trùng hận không thể Bm yêu em suốt đời
Đành lòng để Em con tim này lạc A bước về nơi chốn xa D xăm.
2. Dù D biết phía trước bóng tối phủ vây đời F#m muôn lối
Đường Em in dấu chân hun A hút vắng ai lòng D tê tái
Vì con tim ai vô tâm khiến em bật F#m khóc khi rời xa
Nghẹn Em ngào tan nát trong A lòng, còn gì nữa D đâu trông mong.