1. Lòng đã dặn Am lòng đừng khóc biệt Em ly
Mà sao khi tạ Am từ, tràn mi nước Em mắt
Phút chia F tay vì sao cúi C mặt
Để người quay Dm lưng, nghe tim mình quặn Em thắt.
2. Người chẳng phụ Am người mà vẫn dở Em dang
Tại ta hay tại Am trời bày ra số Em kiếp
Lúc yêu F nhau mừng câu ước C thề
Nay mất nhau ngỡ Am ngàng, đắng cay bẽ G bàng
Em Ôi! Chuyện hợp Am tan.
ĐK:
Người Em đi xa quá trời Am Tây G biết còn có C về
Thời Dm gian phương thuốc để Em quên hay thử đá Am vàng
Đông tàn xuân F sang trăng tròn trăng C khuyết trùng dương cách Am biệt
Mơ phút giây sum F vầy phút giây tương G phùng
Em Chỉ là mộng Am thôi.
3. Lòng vẫn dặn Am lòng đừng nhớ người Em xa
Mà tâm tư lặng Am thầm gọi tên ai Em mãi
Tiếng mưa F đêm ngoài kia nức C nở
Đây lá thư cuối Am cùng lá thư cuối G cùng
Em Tôi gởi về Am anh.