Những kỷ Am niệm ngày nào dấu G yêu
Nay bỗng F dưng tan theo mây C chiều
Tôi ngỡ Am rằng mình hạnh phúc G khi
Có được F em cùng em chung G bước
Dm Nhưng chỉ là mơ ước Am tôi đâu nào biết trước
Một ngày G kia em ra đi không nói câu từ C ly. E7
ĐK:
Am Đúng là đàn bà làm Dm khổ người ta
G Đúng là đàn bà bị C xa hoa bỏ tình
Dm Yêu người đàn bà chung Am thủy đến như vậy
Giờ thì G sao có giữ được E7 đâu
Am Đúng là đàn bà làm Dm khổ đàn ông
G Đúng là đàn bà bị C xa hoa bỏ tình
Dm Yêu người đàn bà đau Am đớn đến điên cuồng
Giờ thì G sao chỉ E7 chuốc lấy khổ Am đau.
* F Xin ai trong trần thế đừng cố G yêu khi không thật C lòng
Chớ yêu trong ngục F tối đừng giống G tôi yêu người gian C dối. E7