Ngâm thơ: Người ơi gặp gỡ làm chi
Trăm năm biết có duyên gì hay không
Ai khiến xui Em chi cho G đôi mình gặp Em gỡ
Lỡ thương nhau A rồi em biết làm sao Em đây
Nhà anh cao D sang đất cò bay thẳng Bm cánh
Em phận nghèo Am hèn, vách lá cột B7 xiêu
Anh trót yêu Em em qua G bao mùa phượng Em nở
Lỡ mai không A thành anh biết sống sao Em đây
Mình bên Am nhau đã mấy mùa lúa Em chín
Anh D tính năm này anh nói Bm chuyện trầu Em cau
Chuyện trầu A cau Am, sao quá xa Em vời
Mong đợi một G lời đồng ý của mẹ Bm cha
Em Vì đôi A ta Am , trong gia đình lễ Em giáo
Câu áo D mặc sao qua khỏi G đầu
Nhiều đêm em C buồn em Bm khóc mình Em ên
Em chớ lo Em âu cho G mi sầu lệ Em đẫm,
Để mai anh A về thưa với mẹ cùng Em cha
Mẹ cha D anh không tham sang phụ Bm khó
Có đôi A lần mẹ Bm cũng khen Em em
Hiếu thảo nết G na bà Bm con ai cũng Em quý
A Chỉ mong sau này mẹ Bm có được nàng Em dâu.
D Nhưng con út Hân mẹ cũng vui G mừng
Em Nên em đừng A buồn chắc cha Bm mẹ sẽ đồng ý Em thôi