Đưa người Dm qua dãy phố đìu Bb hiu
Đưa người A7 qua quê hương tiêu Dm điều
Ôi sao tóc người lầm Gm lậm mà mắt Dm người thì đầy vẻ buồn
Người khóc Dm ai người xót xa đi
Người khóc ai người tiếc thương chi hỡi Dm người
Có phải không người khóc cho A7 Việt Nam
Bao nhiêu Dm năm khát ước hòa A7 bình
Khi ngày dày chém giết tội Bb tình
Cho quê C hương không có một Dm ngày vui
Việt Nam Dm ơi, dân Việt Nam ơi
Đau thương mãi hoài thế A7 sao,
Chiến Bb tranh mãi hoài thế Dm sao?
Đưa người Dm qua dãy phố buồn Bb hiu
Đưa người A7 đi rưng rưng trong Dm chiều
Thấy sao dáng người gầy Gm guộc
Mà tâm Am hồn ngập lắm chua Dm cay
Am Ôi người chua cay thì tình nhân không Dm còn
Người chua cay vì anh em đã F mất, người chua cay vì cô đơn và A7 nhớ
Quanh Dm người quanh người bây C giờ dãy phố buồn Dm hiu A7
Quanh Dm người, quanh người bây Am giờ chỉ có tiêu Dm điều
Thôi người đi đi, người đi đi, xin đừng bâng A7 khuâng làm chi thêm Dm buồn
Am Thôi đừng xót xa làm chi thêm Dm sầu
Đưa người Dm qua dãy phố đìu Bb hiu
Cho người A7 nghe oan thiên trong Dm chiều
Có hay mỗi người thần Gm thoại
Mà Am đã vạn lời nào Dm chua cay
Am Ôi người chua cay thì mẹ cha không Dm còn
Người chua cay vì quê hương lửa F khói, người chua cay vì xa nhau vạn A7 lối
Quanh Dm người chỉ còn trở C lại dãy phố buồn Dm hiu A7
Quanh Dm người, quanh người bây Am giờ đã xác xơ Dm nhiều
Thôi người khóc đi, hãy quên đi, thây người miên A7 man buồn lên lỡ Dm buồn
Am Xin người đi qua dãy phố ly Dm tan
Đưa người đi Dm qua dãy phố buồn A7 hiu
Xin để con Gm tim ra ngoài lồng Dm ngực
Và nói cho Am mọi người hãy biết yêu nhau, hãy biết yêu Dm nhau
Hỡi Việt Nam đồng bào tất cả đừng biến quê Am hương
Thành dãy phố buồn hiu, đừng để Việt Nam thành quê hương điêu Dm tàn