Đông hoang Am tàn hay lòng ta lạnh C lẽo
Mà khói E7 sương phủ kín cả trời Dm chiều
Nói yêu Dm nhau nhưng lòng ai có G hiểu
Đã lâu E7 rồi lưu luyến một tình Am yêu
Đông hoang Am tàn chiều mưa lạnh C vắng
Cát vàng E7 phai căn gác nhỏ tiêu Dm điều
Ở nơi G nào trong giấc mộng tịch C liêu
Em có E7 biết sỏi đà buồn bao Am nhiêu
ĐK: Gió vụt Am qua có khi nào trở Dm lại
Con dốc Dm mòn nước mê mãi tràn Am qua
Để bên F bồi bên lỡ những phù E7 sa
Thời gian E7 ơi biết bao giờ trở Am lại
Đông băng Am giá hay lòng ta lạnh C lẽo
Mà lòng E7 này hoá đá với tương Am tư
Vì yêu F em ta nuốt giọt lệ C nhoà
Dấu tình E7 nồng âm thầm bên đá Am sỏi