1. C Người mình yêu thì không yêu G mình
Người mình không F yêu cũng chẳng yêu mình E7 nốt
F Đời là trò chẳng thắng ván C nào
Tình là trò F chơi càng G chơi càng C bực.
ĐK:
C Thương nhớ một người chẳng biết đến G ta
Quan tâm một người mà người chỉ C coi là dưng
Ôi cái trò tình yêu đơn F phương
Mơ mơ màng G màng về ta và C người.
2. C Người mình đơn phương thường rất dễ G thương
Miệng cười xinh F xinh toả đầy ánh E7 nắng
F Càng nhìn càng thương càng thêm đong C đầy
Tình là trò F chơi càng G chơi càng C nghiện.
ĐK:
C Thương nhớ một người chẳng biết đến G ta
Quan tâm một người mà người chỉ C coi là dưng
Ôi cái trò tình yêu đơn F phương
Mơ mơ màng G màng về ta và C người.
* Rồi sẽ có C ngày
Người mình F yêu sẽ yêu lại G mình
Và Dmrồi sẽ G thôi.
ĐK:
C Thương nhớ một người chẳng biết đến G ta
Quan tâm một người mà người chỉ C coi là dưng
Ôi cái trò tình yêu đơn F phương
Mơ mơ màng G màng về ta và C người.