1. Khi màn đêm G xuống, ánh trăng C soi dọc con phố G khuya thật dài
Sau một chiều Am mưa, bỗng như con A7 đường im lắng D hơn
Và đôi chúng B7 ta thật nhẹ bước bên Em nhau
Lòng anh nguyện C ước một hạnh phúc mai D7 sau.
2. Con đường mình G đi đã đưa C anh tình cờ thấy G em một chiều
Nhớ lại ngày Am ấy chúng ta xa A7 lạ như thế D sao
Rồi hai ngón B7 tay chạm nhẹ chẳng nên Em câu
Thì anh mới C biết rằng mình đã có D7 nhau
Đơn giản vậy G thôi.
ĐK:
Hạnh phúc của G anh là được Bm thấy em vui mỗi Em ngày G
Hạnh phúc của C anh hát em A7 nghe một ngày đang D đến
Được ôm lấy Bm em nghe em G khóc mỗi khi em C buồn
Giọt nước Bm mắt khi em dỗi C hờn, để thấy G mình như bé Am lại
Ngoài kia chỉ C có anh và D7 em.
Hạnh phúc của G anh là khi Bm xa vẫn như thật Em gần G
Hạnh phúc của C anh bước bên A7 em con đường bình D yên
Để thấy trong Bm tim từng ngày G tháng trôi qua nhẹ C nhàng
Dù cuộc Bm sống vẫn cứ vội C vàng
Em biết G rằng hạnh phúc Am ấy với anh lúc D7 này
Đơn giản vậy G thôi.
* C Sẽ nhìn lại những Bm xót xa bao ngày Em qua
Để tình quý Am giá hơn những ngày D sau
Giữ cho nhau G niềm tin ấy
C Sẽ nâng niu Bm những phút giây gần Em nhau
Ta đâu Am biết ra sao ngày sau
Giữ cho nhau tình Bm thấm D7 sâu.