Hơn mười Am năm ta sống đời khinh Dm bạc
Rất ngông Em nghênh dù túi đã cạn Am khô
Hơn mười F năm ta G hóa thân trôi C dạt
Sáng vỉa Em hè, đêm ngủ trọ ngàn sao.
Hơn mười Am năm thắp sáng nỗi muộn Dm phiền
Bằng thơ Em ca cũng như men rượu Am cay
Hơn mười F năm ta G đã sống điên C dại
Giữa dòng E7 đời như đã lời trối Am trăn.
Am Mai lỡ nhớ xin G em đừng khóc C nuối
Dm Giữa bụi Am hồng lạc một dấu chim Dm đi
Em Mai lỡ quên xin em đừng bối G rối
Em Đời chỉ là mộng mị có hề Am chi.
Ta trở Am lại một Em nơi không chỗ Am trú
Vườn hồn G em cửa F khép từ lâu E7 rồi
Giữa chợ Am đời một mình nghe gió Dm hú
Rượu cạn G vò sao chưa thấy mềm Am môi.