Khi mây Em chiều trôiC về phía trời B7 xa,
những bước chân Am cha vẫn lặng D lẽ đi về phía mặt B7 trời Em
Miệt mài những bước chân B7 cha đã đi qua bao núi cao vực D sâu
Lặng Am thầm những bước chân B7 cha vẫn đi bên bao tháng D năm đời B7 con
Đôi bàn chân Em cha thơm mùi bùn G đất quê D hương,
B7 thơm mùi cỏ cây ruộng Em vườn
Đôi bàn chânB7 cha dầm sương dãi G nắng,
sớm khuy đi Em về từ B7 miền cổ tích tới G đỉnh Thái B7 Sơn Em
Ngày tháng gian D lao theo đời B7 cha,
để gót chân G con tươi màu G sonD,
dù cho Am bao gai bụi dăm Em đường
đã B7 làm đôi chân Am cha mang D đầy thương B7 tích
ĐK: Trong mỗi bước chân B7 cha, có sắc hoa mùa Am xuân,
B7 có vầng trăng mùa Am thu, có bóng mát mùa D hạ B7 và ngọn lửa mùa D đông
Am Trong mỗi bước chân B7 cha, có tình thương bao Am la,
Em từ lời ru của D trời, B7 từ mầm xanh của G đất
B7 Trong mỗi bước chân Am cha, có vầng dương soi D lối,
Em con đường con đi G tới, giữa bao la biển C trời,
D giữa phong ba cuộc B7 đời, con ghi khắc ơn Em người
(Giang tấu)
ĐK: Trong mỗi bước chân B7 cha, có sắc hoa mùa Am xuân,
B7 có vầng trăng mùa Am thu, có bóng mát mùa D hạ B7 và ngọn lửa mùa D đông
Am Trong mỗi bước chân B7 cha, có tình thương bao Am la,
Em từ lời ru của D trời, B7 từ mầm xanh của G đất
B7 Trong mỗi bước chân Am cha, có vầng dương soi D lối,
Em con đường con đi G tới, giữa bao la biển C trời,
D giữa phong ba cuộc B7 đời, con ghi khắc ơn Em người
Cho con B7 xin G được một G lần hôn B7 lên đôi G bàn chân B7 cha Em
Cho con C xin Am được một Am lần hôn D lên đôi B7 bànC chân Em cha