1. G Đời ai sống dùm ai, không ai khóc C mãi đâu cười trăm G năm
Em Đời gian dối khổ đau, phong ba bão C tố thế giang tội D tình
Đời ai nghĩ Em rằng mình sống hôm G nay ngày mai đâu Em còn
Nằm trong Am đất mồ hoang lạnh D lùng người ơi thức dậy để mình thanh C thơi
Em Ai sống ở trên G đời thôi thì ta C khóc để môi mỉm cười
Sang Cm giàu D khổ, sá G chi hỡi C người
Đâu ai mãi gặp Em thời nhân gian chìm D nổi chơi vơi giữa G dòng
Cuộc G đời như giấc chim bao đến sau hóa C kiếp đi vào cõi G mơ
E7 Để từng Am đêm Bm sáng ngời sao Em hôm
Rưng rưng nỗi D nhớ niềm đau dạt dào
Đời sao như chiếc thuyền trôi giữa G dòng.
2. G Đời ai biết ngày sau công danh phú C quý sang giàu ai G hay
Em Đừng gian dối người ơi gieo thêm tội C lỗi kiếp sau đọa D đày
Trần gian hỡi Em người mình sống hôm G nay ngày mai đâu Em còn
Tình chan Am chứa người ơi hỡi D người hãy mau thức dậy để đời thảnh C thơi
Em Tâm đức dạy cho G người thiên đường rộng C mở thế gian đổi dời
Kiếp Cm người D khổ G sống trên cõi C đời
Đau thương tủi phận Em mình thơ ca mòn D mỏi tâm tư giữa G đời
Mà G lòng nặng gánh duyên tơ thiết tha nỗi C nhớ mong chờ từng G đêm
E7 Để người Am đi Bm gió lùa qua Em tim
Tơ vương mòn D mỏi niềm riêng trong lòng
Tình tôi như giấc mộng trôi giữa G dòng
Tình tôi như giấc mộng trôi giữa G dòng.