Từng ngày cứ Cmaj7 thế trôi qua , dần dần rồi Am7 thấy cũng già ,
Người ta cứ Dm7 nói ba hoa… rằng tôi cuộc G sống xa hoa…
Đời người thì Cmaj7 có mấy khi làm việc vất Am7 vả tận tụy,
Còn trẻ cứ Dm7 cố bây giờ, để về già đỡ lo G sợ…
Nhiều người cứ Cmaj7 hỏi tôi Stream đến bao Am7 giờ
Thật lòng chẳng Dm7 biết phải kết thúc ở G đâu…
123Cmaj7 4 mươi năm nữa hay Am là
Làm việc hăng Dm7 hái đến hết sức thì G thôi…
Qua thời Em7 gian tôi mãi G cứ nghĩ vu vơ về cuộc F đời…G
Vì cuộc sống là F thế vốn dĩ chẳng tô G vẽ nên con người
Em ta tự lo tự Am lắng cho cuộc đời
F mong một ngày ta G vẽ nên được bức C tranh để tặng bản C7 thân…
Dù ngày mai sẽ F có sóng gió bão tố vây quanh mình
Em ta sẽ cố vượt qua bên gia A7 đình
Dm7 Lo sợ chi khó G khăn, sống như thế mới đúng C đời
C Ba lỗ quần đùi 10 giờ tối , đến giờ stream không Fan lại hối
F Ngày nào cũng lặp đi lặp lại , vẫn
G luon ngồi một mình cười nói thế thôi
C Trong lòng cảm thấy gì, ai biết ? Vui buồn cảm thấy gì, ai biết?
F Chẳng cần biết vui hay buồn cứ G tới giờ là “Hi Anh Em”.
C Bộ Tộc tôi thì trùm vui tính
Off Stream thì thành Lươn Thanh Độ
F Hứa nhẹ cũng thành Hứa Thanh Độ
Mà G hết muốn Độ thì lại Phùng Thanh Lịch
C Cuộc sống ngày ngủ đêm Stream nhiều lúc khiến ta mệt mỏi
F Nhưng không sao đã có gia đình, anh G em cuộc sống này đúng đời!