Dặm C xa để biết đường F dài
Giao duyên để D7 rõ là ai chân G7 tình
Hỏi F rằng trong kiếp phù G sinh
Bao nhiêu ngọc G7 quý mà mình với C ta
Lả F lướt rừng âm thanh Em ngất ngây A7
Miệt Dm mài trên G7 phiếm ngà mưa C bay.
Từng cơn gió Am giục ôi xao Dm xuyến
Hợp tấu suối Em đời nửa tỉnh G say!
Thế F rồi mải miết nhạc theo Em thơ A7
Lưu Dm luyến bên G nhau thật bất C ngờ.
Chợt mới hiểu Am rằng đời vẫn Dm đẹp,
Tràn đầy nhựa Em sống D7 ấm đường G7 tơ.
Từ F thuở vào ra điệu vấn Em vương A7
Bâng Dm khuâng thơ G7 thẩn mộng khôn C lường
Ta Am về nhớ tiếng đàn muôn Dm điệu
Tưởng đến ngàn G7 cung thương mến C yêu.