Sao thời Dm gian lặng lẽ vô F tình
Ai vội Gm quên năm tháng đời A7 nhau
Sao thời Dm gian phủ lớp bụi Gm mờ
Bao kỷ Bb niệm vùi chôn vùi Dm chôn.
Có còn Dm không vạt nắng đong C đưa
Cho đau Am thêm vết xưa vời F vợi
Khi thời A7 gian lặng im không Gm nói
Người bỗng A7 nghe điệu ru muôn Dm trùng.
Thời Dm gian người như là dông F bão
Còn C đây vườn hoang sơ tiêu F điều
Thời Gm gian người như là cơn Am lũ
Cuốn A7 phăng người về đâu về đâu.
Thời Dm gian người như rừng thay F áo
Tìm C đâu từ trăm năm lá F vàng
Thời Gm gian một hôm làm mây Am trắng
Để A7 đời còn phiêu du mãi Dm thôi.