Mình đã C xa nhau, [Em/B] thấm thoát đã hai mùa mưa Am ngâu.
C7 Anh giờ lăng F lẽ, đi G về trên con C phố quen.
A7 Cớ sao mình Dm không, tìm về G với nhau, giữa bao Em bộn bề,
bao Am ngược xuôi, vì vẫn Dm biết xa nhau, chỉ F làm ta thêm khổ G7 đau.
Mình đã C thương nhau, [Em/B] bên nhau, qua những mùa Am bão giông.
C7 Sao vội tan F vỡ, vì G lỡ buông câu nói C chia lìa. A7
Vì em Dm chót yêu, say đắm G tình ai, hay vì Em em, lạc lõng Am
cô đơn, trong vòng F tay ai. Mà có Dm lẽ nào, ta D7 đã từng, yêu nhau G7 đến thế.
Đừng lừa C dối nhau, khi đêm dần tàn, và đừng Em thêm cô đơn Am muộn màng,
đừng F làm, xót thêm nỗi đau, vừa lạnh Dm tắt trong anh, mỗi G7 mùa mưa ngâu.
Đừng C cứ lặng im như cây trong vườn, và đừng Em khóc khi lá rụng Am rơi,
nỗi đau F cũng sẽ nguôi, rồi cũng Em sẽ phai, A7 và bao Dm lỗi lầm,
rồi cũng F sẽ chôn vùi trong G lãng quên, khi G7 ta nhẹ nhàng bước C qua…