1. Nực nồng hơi Am men đêm đêm quán nhỏ say Dm mềm
Giận đời điêu G ngoa sao đong nhiều quá trong C ta
Ngày còn hưng E7 phấn bao nhiều màu mắt long G lanh
Mai, Lan, Hồng, Cúc vây F quanh ở Dm đâu tình yêu cũng E7 xanh.
Đời bạc như Am vôi cho ta lỡ khóc lỡ Dm cười
Rượu mềm môi G cay chơi vơi nửa tỉnh nửa C say
Thuở vàng son G ấy đi đâu người đón kẻ E7 đưa
Anh Am em bằng hữu vâng F thưa nói E7 năng nhiều cũng không Am thừa.
* Yêu thương rồi C cũng cho ta tiếng khóc ân F tình
Dm Tri ân là E7 ai để ta khắc khoải đêm Am dài
Đá vàng nhạt G phai ân E7 tình nào vụt F bay
Dm Thế nhân chữ ngờ được mấy E7 mai
Đêm đêm nỉ Dm non sầu thương tiếng khóc con Am trùng
Vàng khói thuốc E7 bay nghe trái sầu rơi rụng ngoài Am hiên.
2. Đời là phù Am du tay không thì thiết tha Dm gì
Tình là bể G dâu gian nan nhiều lắm thương Am đau
Còn tìm đâu E7 nữa long lanh màu mắt mây G đưa
Mai, Lan, Hồng, Cúc xa F xưa đã Dm phai nhoà theo giấc E7 mơ.
Nghẹn ngào trong Am tim men cay thui thủi một Dm mình
Tình đời quặng G đau cho thân tàn phế bơ C vơ
Giờ thì xơ G xác đi đâu người lánh kẻ E7 xa
Anh F em bằng hữu quên Dm ta lất E7 lây cuộc sống không Am nhà.
ĐK:
Am Đời nước mắt mi F môi
E7 Nghèo nằm bên hiên đó không Dm ai ngó
C Giàu dù nơi xa lắc ưa theo F nhắc
Mới hay kim Dm tiền mang mãnh lực nhiều đổi E7 thay.
Am Đời giá buốt con F tim
E7 Nghèo nằm rên inh ỏi không Dm ai hỏi
Am Giàu chỉ hơi khan tiếng đông thăm F viếng
Mới hay không Dm tiền đâu có E7 quyền được như Am tiên.