1 – Ta khóc phận Am người trên đôi tay B7 buông
Như lá vàng C rơi nghiêng mùa bất Em tận
Ta khóc phận Am người trầm luân trong ánh Em mắt
Ta khóc phận B7 đời trên đôi vai B7 run
2 -Ta khóc phận Am mùa ..đông đêm ba B7 mươi
Như cơn gió C căm rát trời khô Em đất
Ta khóc phận Am ngày trôi qua đáy mắt
Ta khóc phận B7 đời phai dấu tháng Em năm
ĐK : [Em ] Hmmm C hớ…giọt nước Am mắt khan cho tiếng Bm cười
Giọt nước mắt khóc riêng một kiếp Em người
Giọt nước mắt còn B7 rơi !! Ray rứt ..đông ba mươi
Em Hmmm C hớ …mùa đông Am trắng những kẻ xa Bm nhà
Mùa đông nhớ Đất Mẹ thơm cỏ Em hoa
Mùa Am đông tuyết hoài rơi
Băng giá Em xuống …một phận B7 tôi
Đêm đông ba Em mươi