Đêm đơn Em lạnh một mình anh thức năm C canh
Nỗi buồn nặng Am mang trong tim chẳng thể phai Em mờ
Lá đành xa D cây, lá bay theo gió đi G phương trời
Mây chầm chậm B7 thôi kẻo mưa kéo đến nơi Em này
Đêm hiu Em quạnh màn đêm xuyên thấu tim C anh
Những giọt mưa Am đêm đang rơi như tiếng khóc ở trong Em lòng
Em đành xa D anh, em đi theo cơn lốc của G nhân tình
Để còn mình B7 anh mang cô đơn thương nhớ em Em hoài
Giông tố kéo Em đến làm cho trời mây dịch G chuyển
Làm em đổi thay đổi C tình, em mơ gì cuộc sống D phù phiếm
Em vô Am tư em vui bên tình nhân G mới em đùa với trái tim C tôi
Đớn đau B7 này anh tỏ cùng Em ai
Em vô Em tình em đành vứt áo ra C đi
Bỏ một mình Am anh trong đêm khuya mong nhớ dáng Em ai hoài
Gió nào đưa D em ra đi, đi mãi G không về
Hỡi người tình B7 ơi, anh nơi đây luôn ngóng một Em người.