1. Am Đêm nằm nghe lá Em đổ
Nghe Dm buồn ngập những đêm Am mưa
Đêm nằm mơ súng Em nổ
Bàng Am hoàng ngày tháng năm Dm xưa
Am Đêm trăng sao không Dm chiếu ngập hồn Am tôi
Dm Đêm bơ vơ tôi Am đứng giữa cõi E7 đời
Am Đêm cô đơn lạc Dm loài một mình Am ai.
ĐK:
A Đêm mưa rơi mịt F#m mù
A Đêm đã quá âm D u
Nghe trong cơn lạnh Bm đầy
E7 Một niềm nhớ xa A bay.
A Đêm cô đơn lạnh F#m lùng
A Đêm phủ kín không D trung
Trong cơn đau miệt Bm mài
E7 Còn thao thức mình A ai.
2. Am Đêm nằm nghe thác Em đổ
Gọi Dm thầm một kiêp xa Am xưa
Đêm nằm nghe khốn Em khổ
Thuở Am nào buồn có xa Dm mưa.
Am Đêm, đêm sao u Dm tối vạn sầu Am rơi
Dm Đêm, đêm sao tăm Am tối cả kiếp E7 người
Am Đêm thương yêu hận Dm sầu chạnh lòng Am đau.