Em Ta nghe đêm thoắt mau tìm loài Am hoa nở lúc bóng canh Em tàn
D Cánh hoa quỳnh em ấp động gió B7 rung bên bờ giậu năm xưa
Em Nghe lao xao phố rơi giữa đường Am qua tình lỡ vương tiếng Em gọi
D Áo nhàu về cuối phố tiếng chuông B7 ngân chợt xuôi qua kẽ Em lòng.
Tình Em thơ còn phơi Am luống tiếng thì B7 thầm đa C đoan
Bàn Am tay nồng hương D phấn tóc G mai hiện bóng cơn B7 say
Tình C đi rồi xa D ngái miền trời Bm sương chơi vơi mang niềm G nhớ
Ý C thơ khi viết B7 vội dốc thương Am rừng dáng B7 phố trập Em trùng.
Em Ta trao đêm tiếng giao hòa vào Am nhau tự khúc hát chưa Em tròn
D Dấu tay tìm hình phố sà phúc B7 âm bên đời ngày lao đao
Em Khi đôi chân hóa rêu gọi nắng Am khuya niềm đắm in dấu Em hài
D Dẫu một đời ảo ảnh nhặt trăm B7 năm ngồi thêu tên góc Em trời.