Này D em trời cao đã xanh rồi, hạt sương còn trên tóc buông dài
Cầm G tay về trong phố D quen, từng giọt cà phê đắng A7 môi
Giọt D đời nào em uống A7 đi, cho anh, cho con D sau A7 này
D Rồi đây đời ta sẽ khô cằn, đồi đây tình ta sẽ hao mòn
Còn G đâu nụ hôn mới D ngoan, đời người buồn như lá A7 khô
Tình D người ủ ê nắng A7 mưa, tiêu hao trên hai vai D gầy
Dm Ngày hạ bên G nôi, ru cuộcDm tình mòn hơi, G khi mắt còn Dm thơ dại
Dm Ngày ngày G qua, áo mầu đường phố, ánh đèn tàn héo đời A7 ta
G Như qua cơn chiêm bao, tim ta khô D héo, nước mắt đã hết
Dấu kín mãi A7 trong tim Bb sầu, tiếng A7 ta lẽ loi.
D Em cho ta đôi A7 cánh ghé đến bến D bờ hạnh phúc êm đềm
Êm A7 đềm trong G lòng bên trái tim A7 tình nhân
D Em cho ta quên A7 hết tiếng nói đến D từ lòng đất đen ngòm
Âm A7 thầm, âm G thầm A7 từ ngàn D thu
D Dù sao rồi ta cũng quay về, đường ta rồi xa cách muôn trùng
Còn G ai về trong phố D quen, từng giọt cà phê đắng A7 môi
D Giọt đời nào em uống A7 đi, cho thêm xanh xao đôi D tay A7 gầy.
D Cùng ai về trong cõi xa mờ, buồn vui ngày mưa nắng ơ thờ
Hạt G mưa còn rơi phố D quen, giọt đời chìm trong lãng A7 quên
Ngày D nào chợt ta đến A7 đây, cho ai, cho ai trong D đời.