Ngõ E7 về trúc biếc mây Am nghiêng F
Trời pha sương E7 mỏng bên triền núi Am cao
Chân Dm không lộng áng tâm G bào Em
Bầu thơ bay F thoảng, hương ngào ngạt E7 hương.
Chim Am trời chuốt giọng hiền Dm lương Am
Như lời cảm E7 thán chẳng vương bụi C phiền Am
Gió C sương mây nước tùy Am duyên G
Hiện pháp lạc E7 trú khách thiền tiêu Am dao. F Am
Biển A trần nhiễm sắc ba đào
Tánh nhiên thanh tịnh chẳng E7 xao tấc A lòng
Am Vòng nhật nguyệt giữa C mênh mông
Hương E7 từ ngược gió trời không trải Am về
Nguồn Am thương tấu khúc Tào F Khê E7
Gọi mời vầng C sáng trăng khuya lên E7 ngàn
Bầu Dm trời du hóa thênh E7 thang
Gót chân dặm C lữ y E7 vàng tỏa Am hương.