Mênh mang bàu nước D cạn
Sương giăng phủ bao G tầng
Áp lưng mẹ địu hát con ngủ triền dốc đung đưa
Lời D cha đêm Ót N’rong mơ C màng
Vòng Am xoang điệu D Bu Noong dịu G dàng
D Hương lan rừng hoa đua suối C tóc
Lấm bụi D7 đường cỏ mềm bước G chân.
Và cơn Bm gió đến từ núi Em cao
Hồ nước C xanh in dáng núi Tà G Đùng
Đỉnh Nâm Am Nung bóng mây thấp D dần
Thác dâng D7 trào từ đáy sông Cha.
G Em D lời ru của Bm rừng
Màu hoa quỳ Am vàng tháng D tám ròng mưa G tuôn
Trăng đồi C vàng hoa rơi vai Am áo
Con dốc D nào mờ lối tin D7 yêu.
G Anh D tìm em đại Bm ngàn
Cà phê nồng Am nàn ấm D mãi nụ hôn màu trắng G rừng
Rồi những Bm lúc tiếng lòng xốn G xang
Giọt nắng rơi nhung nhớ đong D đầy
Người yêu Am ơi Đăk Nông anh C hát
Đứng ven D7 đồi bao nỗi đầy G vơi.