Đà Lạt bồng G bềnh vì tóc em C bay
Hay sương G sớm còn luyến F lưu chiều xa C nào
A7 Tôi đứng trên Dm đồi thông reo gió hú
Nghe đất G trời thầm G7 thì giao C duyên.
Em F lặng trong G hoa nghiêng dáng ngoan Am hiền
Đôi mắt C ngước thềm xuân bỏ ngỏ
Có chiếc lá Dm nào rơi trên mắt cỏ vàng G xanh.
Mùa khẽ chạm C mùa
Em của bao F giờ con G nước nhỏ C nhoi
Làm xanh Em mát khoảng Am đời anh trở Em lại
Bỗng thương Dm mình đường xa mê F mải
Chân G mòn nhuộm Fm bước long C đong.
Đà Lạt bồng G bềnh mặt nước hồ C trong
Anh soi G bóng làm F xanh thêm hàng liễu C rũ
Ai đó khẽ Dm khàng buông câu hát cũ
Đà Lạt mù G7 sương đêm Đà Lạt C buông.