1. Khi gọi tên C cô tôi nghe tiếng G “dạ”
Mát hơn được C uống nước chanh Em đường
Ở trên con F phố Duy Tân G cũ
Bỗng thấy như C đời lắng gió G sương
2. Tiếng “dạ” nhẹ C đưa giữa cánh môi
Cô làm xao F xuyến cả hồn Em tôi
Lần đầu nghe F tiếng cô thưa G thốt
Tôi ngỡ con tim lịm mất C rồi G7
3. Có C biết vì sao tôi mến cô
Bởi G vì tiếng “dạ” nhẹ như Em thơ
Luồn G trong hơi thở mềm hơn lụa
Và biết tim cô chẳng hững C hờ G7
4. Tiếng “dạ” nghe C sao thật dễ thương
Thoát ra từ G miệng một cô Em nương
Hẳn là mẹ G dạy cô từ F bé
Cùng với thầy G cô ở học C đường