C Con vốn dĩ được sinh G ra chẳng biết tình thương mái F nhà
Chẳng Fm biết nơi đâu là tất C cả
Con hay thầm gọi mẹ G ơi sao không một ai trả F lời
Nhiều Fm lúc con muốn Em được đi Am tới
Cạnh mẹ để có Em thể được chở che
Để F lắng nghe vì con C muốn biết Em câu trả Am lời
Rằng mẹ mẹ có Em nhớ gì về con vì F sao ngày đêm mẹ rơi nước G mắt
ĐK:
Mẹ ơi F nếu nghe thấy lời này là G biết con đang ở đây
Đừng buồn Em đau cho con phải lo Am âu
Con bé F lắm chẳng biết làm G sao chẳng biết thế C nào để cho mẹ vơi nỗi sầu.
Mẹ ơi F nếu có thể một lần hãy G quên đi bao hối hận
Vì con E7 sẽ luôn thứ tha cho A mẹ
Kiếp F này con không thể làm G người xin hẹn lại kiếp C sau.
* F Giờ con phải Em đi rồi mẹ ơi
Dm Giờ con phải C xa mẹ rồi
F Niềm đau của Em mẹ là bóng Am tối
Mẹ Dm hãy yên vui để con tìm ra G lối.