1. Tàu rời sân C ga lúc hai ta còn rất Am trẻ
Giữa đời bôn F ba với bao khát vọng đời C trai
Mà ai đâu Dm hay tình ta gãy gánh giữa Em đường
Người đi theo Bb mây về nơi ấy xa dìu F vợi
Bỏ ta đứng bên hiên Em đời
Đêm Dm lạnh lùng tựa biển G7 khơi.
2. Tàu rời quê C hương nước non cách biệt nỗi Am lòng
Biển trời mênh F mông biết thân cát bụi về C đâu
Ngàn hoa trao Dm nhau giờ đây như khúc mê Em sầu
Buồn như trăng Bb sao lời ân ái chưa nhạt F màu
Tình như nước trôi qua Em cầu
Con G7 tàu buồn xa mãi C đâu.
ĐK:
Ai E7 đi ai đi ra Bắc vào Am Nam
Ai về Gia Em Định cho lòng Dm người thương nhớ G người
Chiều Dm nao đi qua khắp nẻo đường F xa
Đi G qua những con phố lạ
Để rồi quên mất đường G7 về.
Ai Am đi đi cho thỏa chí đời C trai
Bỗng một ngày nhớ Em mẹ cho lệ F buồn rơi xứ G người
Ai Dm qua ai qua muôn dặm đường F xa
Bao G7 năm cách xa quê Dm nhà
Biết F ngày nào G7 thôi nhớ C mong.
3. Đời còn bao C lâu hãy yêu thương vì đất Am mẹ
Đời còn bao F lâu biết bao số phận chìm C sâu
Bởi con tim Dm đau đời ta say khúc tình Em sầu
Vì ta xa Bb nhau bởi hai thế giới hai F đầu
Tàu đi mãi xa phương Em nào
Xin hẹn G7 người muôn kiếp C sau.