1. Rồi C tình sẽ chết theo mùa G đông
Rồi Em người cũng trốn qua dòng Am sông
Những con F đường G7 đổ lá đêm C đêm
Bước chân F về ngoài G7 phố mặt trời C lên.
2. Từng C làn khói trắng quanh hồn G tôi
Ngoài Em trời vẫn trút mưa mà Am thôi
Biết em F về G7 tình đã mong C manh
Biết khi F nào G7 người đến bên C tôi.
ĐK:
Dù F biết nỗi nhớ dĩ vãng ai vội G lãng quên
Ánh Em trăng đi qua trong đêm mang ưu Am tư quay về
Mưa không F còn mình tôi G đi qua cô đơn về nơi C ấy nhớ G7 em.
3. Từng F chiếc lá úa với gió bên đời G sáng nay
Tiễn Em em đi trong mưa bay nghe rêu Am phong nghe tim này
Mưa trong F lòng thì thôi G7 xin em quay lưng đừng tiếc C nuối
Cho cuộc F tình chỉ còn G7 lại chút yêu C thương.