1. Đã nhiều C năm qua khắp nẻo đường ngược Dm xuôi
Manh áo trắng ngày C xưa, nay đã bạc màu lấm bụi F đường
Cho thế nhân dạy Am ta bao thói đời trong ngỡ F ngàng
Mà thuở học Bb trò thường mơ mộng đẹp như bài A7 thơ.
2. Để nhiều C đêm nghe tiếng thở càng dài Dm thêm
Sinh giữa chốn trần C ai, ai tránh được hai chữ nợ F đời
Trăm mối như nhện Am giăng vay trả hoài trong biển F người
Người vẫn miệt A7 mài tìm danh lợi mặc cho ngày Dm sau.
ĐK:
Trần C gian ôi lắm kiếp đọa F đày
Số phận may C rủi, chào đời gọi Bb tên
Người Gm vui hoa mai giăng ngập gót Bb ngà
Người chân trần lê C bước, đá sỏi cũng buồn A7 tênh
Người ngẩn mặt lạnh Dm lùng trên đỉnh công Gm danh
Người gục C đầu buông A7 xuôi đời trôi sau Dm lưng.
3. Những buồn C vui gom hết trả lại trần Dm gian
Xin trả những gì C ta đang mất – được, yêu – ghét, giận – F hờn
Toan tính để được Am chi, gian dối rồi sẽ được F gì?
Người giã biệt A7 đời còn chăng một lòng nhân mà Dm thôi.