G Với chút D nắng một ngày cuối C năm nghe mùa D thu vừa đến tạ G từ Bm
Trên vai D em giọt sương lóng G lánh rớt xuống tương D tư dưới ánh sao Bm đêm mịt G mờ
Người D đến dưới bóng nhân G gian từng C ngày cô đơn lên G tiếng
Về tìm Am nhau những dấu chân còn in C dấu tình D thơ.
Có chút D gió lùa vào tóc C xanh em chợt G nghe lạnh buốt lòng Bm mềm
Mây trên D kia nghìn năm thao G thức tóc đó thôi C bay những giấc mơ G say vừa D phai
Còn G thấy thấp thoáng đâu D đây nụ hoàng G lan đêm bối Em rối
Chờ bờ Bm môi thắm C thiết trao người giây D phút thế G thôi.
Có những nỗi C niềm buồn vui ai biết từng giọt mưa Bm đêm ướt đẫm trinh G nguyên
Tôi Am xin một trời yêu G đương thơm hương mới lớn ngây C ngô
Một thời lao G xao cỏ lá yêu D nhau tìm Em nhau
Dòng nước G mắt đã lau khô rồi
Lời kinh cuối đã chia cho C người
Để G rồi người mang D theo tình nhớ xa Em xôi
Còn đó trong D tôi một tà áo trắng tinh G khôi mùa ái ân.
* Nắng sẽ G tắt chiều tàn cuối sân em ngồi Bm đây nhìn xuống phận D mình
Nhưng em ơi làm sao em G biết có những đam C mê phút chốc tan G như bụi D mờ
Từ G đó mỏi bước phiêu D du một Am đời chưa nguôi tiếc Em nuối
Nụ hoàng G lan cho C nhau đêm nào lưu D luyến đã G xa.