Cơn bão nghiêng G đêm, cây gãy, cành bay Em lá
Anh nắm tay Am em qua đường cho khỏi G ngã D7
Ta đã yêu G nhau, thề mãi mãi bên nhau cơ C mà?
Anh bỗng ra D7 đi, anh ra đi vội G vã
Cơn bão nghiêng D7 đêm, anh quên em thật G sao?
D7 Giờ bão đã tan G rồi, hàng cây ngã xanh xanh trở Em lại
Nhưng anh đã xa Am rồi, cơn bão lòng em thổi D7 mãi
Giờ G bão đã tan đi thật C xa, trời cao ngắt xanh xanh hiền Em hoà
Nhưng anh đã Am xa rồi, cơn bão lòng em thổi D7 mãi, không G nguôi