Trở Em về dưới cội tùng D xưa
Nằm nghe ngàn C thu miên man rớt đầy vạt B7 nắng
Trở Am về thăm mái nhà C xưa
Đường rêu mờ D gót chân em qua đây một B7 mùa.
Em Vâng anh đã trở Am về
Uống G sương trời ngủ Em mơ
Hái G hoa rừng làm D thơ
Vỗ B7 tay đời mà Em ca.
Em Vâng anh đang trở Am về
Anh đang trở E về
Cùng C#m mây bay cõi tiêu E dao
Cùng Am hoa thơm giữa đêm B thâu
Cùng B7 với sương mà G tan
Cùng F#m đá xanh mà C ghi
Lên lời bi B7 ký.
Trở Em về cõi lòng thản D nhiên
Bài thơ tình C gởi trôi theo suối nguồn thần B7 tiên
Trở F#m về, ôm lấy không C#m gian
Mùa thu rực Bm rỡ trên đôi mắt em nồng Em nàn.
Trở Em về gởi lại ngàn D sau
Niềm vinh dự C đã đi qua kiếp người rộng B7 lớn
Trở Am về phơi chiếc giày C khô
Cỡi lên ngàn D sóng âm ba rung cương mặt B7 hồ.
Em Vâng, anh đã trở Am về
Áo Em khinh cừu nhẹ tênh
Túi G giang hồ một D bên
Gối B7 cỏ hồng nằm Em nghiêng.
Em Vâng anh đang trở Am về
Anh đang trở E về
Hỡi C#m mưa bay biển sơ E thu
Hỡi Am trăng lơ lửng đêm B thâu
Hỡi B7 nắng vương chiều G đông
Hỡi F#m chút sương nhẹ C lan bên đồi sim B7 cũ.
Trở Em về giã từ cuộc G chơi
Cười to một C tiếng hay nên khóc dài một B7 tiếng
Trở F#m về một cõi tiêu C#m dao
Ngàn thu hẹn B7 sẽ bên em suối hoa nguồn Em đào.