1. Am Không còn anh đã lâu tưởng rằng Dm em đã thôi u sầu
G Không còn trông nhau tưởng rằng F em đã không còn E7 đau
Am Bao niềm thương nỗi sầu tưởng rằng Dm đã chỉ là quá khứ
Am Như một tình yêu cũ từ trong câu F hát buồn bã em nghe hàng E7 đêm
2. Am Khi lòng em biết yêu thì tình Dm anh đã phôi phai rồi
G Hay vì anh thấy em chỉ là F nơi ghé chân đùa E7 chơi
Am Khi lòng anh hết vui, vội vàng Dm đi chẳng một câu nói
Am Không một lời trăn trối và em ngơ G ngác nhận E7 biết nỗi đau ngậm Am ngùi.
ĐK:
Em đã mơ một hạnh Dm phúc cho chúng ta có G chút hơi vội vã
Gặp C nhau trong thoáng qua đã F trót yêu nhiều quá
Vì Dm khi em đã yêu, sống cho tình G yêu, em E7 còn ngờ chi dối Am trá.
Em đã dâng trọn tình Dm yêu trao đến anh lúc G vẫn chưa nhận thức
Rằng C yêu nhau quá nhanh chắc F sẽ không bền vững
Ngày Dm vui em với anh đến E7 nay chỉ là dĩ F vãng, cố E7 quên đến Am bao giờ.
3. Am Anh giờ như cánh chim biền biệt Dm xa khuất nơi chân trời
G Em giờ như áng mây bàng bạc F hiu hắt trong chiều E7 rơi
Am Ân tình như khói sương chiều mùa Dm thu mịt mù giăng lối
Am Xua đời vào đêm tối và em cứ G7 mãi phải E7 cố quên đi một Am người