Ta đã bỏ Em quên tháng ngày bình C yên
Với nhiều D đêm từng Bm cơn vật Em vã
Như sóng D xô cuồn cuộn những thanh G âm
Chợt câm C nín với con tim rã Am nát. B7
Những nốt trầm Em luân làm mạch máu xôn Am xao
Cho ta bơ D phờ B7 và thân xác hư Em hao
Hơn nửa đời mải C miết tả tơi cuồng Am điên
Cuốn trôi theo ảo B7 mộng chìm trong cõi hoang Em tàn.
Sao đành C quên bao ước mơ dở Em dang
Sao chịu C thêm những đắng cay nghiệt G ngã
Rồi có phôi Bm pha tình oan khiên nhức Em buốt
Còn bao C nhiêu vết xước trên thịt B7 da.
Có nhiều khi hỏi G ta đã bao Am giờ thật tình hối C tiếc
Có ăn Bm năn hay khóc thương muộn Em màng
Hoang phí đi một C đời dành hết thời B7 gian để mà rong Em chơi.