1. Tại sao G đang yêu nhau lại chia tay lại cô đơn
Để rồi Bm ngày hôm nay mình mới thấy cần nhau hơn
Tại Em sao nỡ mang trái tim ra đặt cược
Để giờ Am đây niềm đau là thứ ta có D được.
Một mình G em vẫn tốt dù đôi khi lòng đang vui
Chợt lầm Bm lũi với những vết thương đang ngủ vùi
Tự Em vẽ lên những nụ cười nở trên khoé môi
Tự lừa Am dối bản thân rằng sẽ ổn D thôi.
Vài lần Em quay về lại con D phố nơi ta đã C từng
Tại sao Em không thể nào ngăn D dòng nước mắt kia C ngưng
ĐK:
Chỉ là phải G quên tên nhau thôi mà
Chỉ là xoá Bm đi ký ức hôm qua
Chỉ là dành Em hết cả cuộc đời
Để ngừng D nhớ thương một người
Dường C như là điều không D thể
Để rồi ngày hôm G nay muốn quay lại
Còn gì nữa Bm đâu hai chữ tương lai
Mình bỏ lại Em hết những tiếng cười
Để đổi D lấy những chơi vơi
Phải C chăng định mệnh cho ta gặp D nhau để làm nhau G đau.
2. Chẳng một G ai như em đặt tên anh ở trong tim
Để rồi Bm anh khiến bao giấc mơ thành kỷ niệm
Là Em do cả hai chúng ta không đủ nợ
Hay vì Am không hợp nhau cũng chỉ là cái D cớ.
Ngày mà Em anh bỏ lại câu D hứa năm xưa, em C mới nhận ra
Thời gian G qua mình thật ngu D ngốc
Khi đã vội Em vàng xem anh là tất D cả
ĐK:
Chỉ là phải G quên tên nhau thôi mà
Chỉ là xoá Bm đi ký ức hôm qua
Chỉ là dành Em hết cả cuộc đời
Để ngừng D nhớ thương một người
Dường C như là điều không D thể
Để rồi ngày hôm G nay muốn quay lại
Còn gì nữa Bm đâu hai chữ tương lai
Mình bỏ lại Em hết những tiếng cười
Để đổi D lấy những chơi vơi
Phải C chăng định mệnh cho ta gặp D nhau.
Tăng tone G -> G#
ĐK2:
Chỉ là người G# dưng lỡ bước chung đường
Rồi người vẽ Cm lên hai chữ yêu thương
Và giờ người Fm nói hãy quên đi
Là vô tình Eb ta lướt qua nhau
Mà C# sao lại đau tận thấu tâm Eb can
Từng kỷ niệm G# như đang giết em từng ngày
Nhiều lần đã nói Cm quên nhưng mắt vẫn cay cay
Tại sao lại Fm ngu ngốc như vậy
Dù nỗi buồn Eb em có phơi bày
Thì C# chắc gì anh sẽ Eb thấy, anh nào có G# hay.
Dù C# cho từng xem anh là tất Eb cả
Thì sau cùng cũng thành người G# dưng.