Có E7 về một ngày Am đông
Thuở tóc F em muốt E7 dài
Sợi A7 mây trắng gom Dm tay
Quàng E7 khăn lưng đồi F tím
Dã G quỳ sót triền E7 cao.
Níu G lại ngày đông C sang
Giữa F phố đồi mênh mang
Vòng E7 tay quen chờ Am đợi
Bờ F vai trót chạm Dm lời
Vì E7 người tợ mây Am trôi.
Cơn Am mơ chiều ướt Dm lấm
Nóc F cao chuông nhà E7 thờ
Phố Am hoài câm hờn Dm dỗi
Lắt G lay nhành nương E7 ngô.
Em Dm về ngang xóm E7 nhỏ
Trả đêm sương Biển Am Hồ
Gió Dm đông lạnh tan tứa
Dối G lòng còn lang E7 thang.
Nhớ Dm gì một ngày C đông
Có F là làn môi cóng
Quờ E7 chân tìm gối Am mộng
Thả E7 hồn chiều tay Am đan.