Ê ….
Ngôi sao thức G giấc là mặt trời đi ngủ
Hết mùa nước lũ là mùa nắng Am khô
Nắng vàng râu ngô vì Tây nguyên thiếu D nước
Giữ mùa mưa lại em xây mặt G hồ
Em cất tiếng hát em gọi mặt trời
Mặt trời Đắc Lắk khuất sau ngọn đồi
Nghe em D hát gọi mọi người
Cùng đi dân Am công, đi làm thủy D lợi
Cho nước hồ thành mặt gương G soi D
Dòng người trên cao đi như con G suối
Dòng người xuống núi suối chảy thành D sông
Dòng người mênh mông mênh mông mênh mông
Lòng người Tây Nguyên như là biển G cả
Ê …
Thương cây lúa G chín thơm trên sườn đồi
Em Thương cây bắp lá xanh xanh chân D trời
Này người yêu Am ơi
Anh không biết C múa
Anh không biết D hát
Chỉ biết yêu em G thôi
ĐK:
Em đi dân G công đi làm thủy lợi
Để lòng thêm yêu thiết tha cuộc đời
Bao con D suối gọi ngọn đồi
Cùng đi dân Am công đi làm thủy D lợi
Cho nước hồ thành mặt gương soi
Dòng người trên cao đi như con G suối
Dòng người xuống núi núi chảy thành D sông
Dòng người mênh mông mênh mông mênh mông
Lòng người Tây Nguyên như là biển G cả
Ê, hê hê…
* Em không biết G múa cho môi anh thổi kèn
Em Em không biết hát cho đôi tay anh D đàn
Này người yêu Am ơi
Anh không biết C múa
Anh không biết D hát
Chỉ biết yêu anh G thôi
ĐK:
Em đi dân G công đi làm thủy lợi
Để lòng thêm yêu thiết tha cuộc đời
Bao con D suối gọi ngọn đồi
Cùng đi dân Am công đi làm thủy D lợi
Cho nước hồ thành mặt gương soi
Dòng người trên cao đi như con G suối
Dòng người xuống núi núi chảy thành D sông
Dòng người mênh mông mênh mông mênh mông
Lòng người Tây Nguyên như là biển G cả
Ê, hê hê…