1. Nếu có chăng là Dm gió trọn kiếp nhân sinh Gm gầy
Hương đời muôn sỏi Am đá ngậm Dm ngùi kiếp sống mong Gm manh
Chạnh Am lòng chưa thể F cho qua còn không thể mỉm Dm cười
Rồi quá khứ chôn Gm vùi bữa tiệc nào cũng Am phai.
2. Có mấy đâu lần Dm vui được sống trong yên Gm bình
Trở mình trên bia Am đá hỏi Dm mình sao lắm thương Gm đau
Vậy Am mà vẫn giữ theo F sau từng năm tháng gánh Dm gồng
Nhiều lắm những thăng Gm trầm còn Am tính toan thiệt Dm hơn.
ĐK
Quên đi oán Dm hờn mặc những khinh F khi
Còn nhớ làm chi quá Am khứ
Đâu có mấy mười Gm năm ta sống để làm C chi
Hiểu mình trông nhỏ Gm bé hiểu Am mình khó làm Dm sao.
3. Có phải trên trần Dm thế người nói là tạm Gm bơ
Nhưng đầy bao ý Am nghĩa hỏi mình biết quý không Gm thôi
Tiệc Am tàn cũng hóa hư F vô thời gian chẳng quay Dm đầu
Rũ xuống hết bụi Gm trần hỏi Am biết không người Dm đời.