Có G ai cùng với ta say
Để ta quên Em bớt đắng cay cuộc Am đời?
Mời em chén rượu tình Dm người
Uống đi cho G cạn một trời thương C đau
Rượu F vào khơi lại vết C sâu
Hồn say lảo F đảo chuốc sầu khổ E7 thêm
Rã Dm rời tim nát trong C đêm
Ta đau, ta E7 khóc, tìm quên nỗi Am gì?
Men Em nồng ngào ngạt cuồng Am si
Say lên tới Dm đỉnh hồn thi lượn C vòng
Gió Dm trăng, mây nước, phiêu F bồng
Em ơi! Em hỡi, bên chồng có G vui?
Còn C ta, cay đắng, ngậm F ngùi
Mùa trăng ân Em ái ngọt bùi còn G đâu?
Mỏi Dm mòn từ độ xa C nhau
Tóc xanh, bạc Dm trắng pha màu thời E7 gian!
Có Am ai biết được mùa G sang
Tim ta héo F úa, võ vàng chớm C xuân
Nỗi sầu theo giọt nắng E7 hanh
Hồn ta theo Dm gió mong manh tìm Am người
Ta F say, ta khóc, ta G cười
Tìm môi em Dm nóng mấy mươi năm C rồi?
Bốn G phương vắng lặng xa Em vời
Màn đêm giăng C kín một trời nhớ Am nhung
Hỡi Am người, lòng có bao F dung!
Say cùng ta G với thủy chung kiếp Em này
Say đi, chén rượu đọa G đày
Say cho quên F hết tháng Dm ngày trần E7 gian