Em kể chuyển ngày Dm xưa, chuyện tình trăng và Gm biển
Vô C tình soi mắt F riêng trăng A để biển Dm thật buồn
Biển chẳng hiểu nguồn Gm cơn, cuồn dâng đầy bão F tố,
làm tim trăng vụn A vỡ, xa cách nhau Dm nghìn trùng
Và rồi trăng trôi Gm theo cùng C mây vàng muôn F lối
biển biết mình nông Gm nổi lặng A thầm đợi Dm chờ trăng
Ngàn đời trăng mang Bb theo câu thề nguyện với Dm biển
hồn trăng là thuỳ Edim dương nghe A sóng vỗ Dm dạt dào
Chỉ một lần vô Gm tình hồn C trăng soi mắt F riêng mà trăng biển A xa nhau
Ngàn đời ngàn Bb nổi đau, biển trăng và nhân F thế
Em và anh Gm đừng để như A chuyện tình Dm biển trăng
Em và anh Gm đừng để như A chuyện tình Dm biển trăng.