1. Nhìn đàn cò Am bay buổi chiều nay xác xơ thân D gầy
Mưa đang rơi Am đầy che mờ D đi tiếng cò nỉ Am non
Lời cò than F van như lời Am anh nức nở trong D lòng
Còn buồn nào Em hơn khi người mình yêu đi lấy Am chồng.
2. Dòng đời đẩy Am đưa nên giờ em khác hôm qua D rồi
Chớ trách do Am trời không còn D cho chúng mình có Am đôi
Vì lòng em F thôi em đổi Am thay trách chi ông D trời
Đành vội vàng buông Em rơi ân tình ta em đi theo một Am người.
ĐK:
Từ ngày em Am đi đàn cò trắng đêm ngày nó C kêu Am
Buồn cho anh hắt Dm hiu vào G ra sớm tối một C mình Am
Bên nhánh sông Dm kia em hạnh Am phúc
Nhánh sông bên Em này anh nước Am mắt
Biết đến bao Em giờ thì anh không còn nhớ Am thương.
Chiều buồn xa Am xăm nhờ cò trắng chuyển lời đến C em Am
Dù ta dở Dm dang dù G ta lỡ mối duyên C rồi Am
Anh vẫn mong Dm sao em hạnh Am phúc
Chúc em yên Em bình bên bến Am mới
Còn anh vẫn Em cứ lẻ bạn với đàn cò Am thôi.