1. Thời trẻ Em trai lỡ yêu em mà tôi tím một G đời
Về đồi Bm xưa ngắm sông trôi lòng chi xiết ngậm Em ngùi
Những dòng D sông xanh biếc nỗi chờ B mong
Thuyền dù C đi cũng biết nơi đục Am trong
Tôi qua nhiều bão G tố tôi qua nhiều phong D ba nên đời B7 tôi không có tiếng Em cười.
ĐK:
Người Quảng G Nam thương ai cứ bảo rằng Am thương C
Người Quảng D Nam ghét ai cứ bảo là G ghét
Không say tiền Em bạc hay say mùi hư G danh
Không ham lợi C lộc hay ham đời hoa Am gấm
Người Quảng B Nam nói đi là đi
Đi là đi B7 miết từ khi chưa Em về.
2. Người Quảng Em Nam đã yêu ai thì yêu suốt một G đời
Người Quảng Bm Nam lỡ thương ai thì thương chỉ một Em người
Rặng Trường D Sơn che khuất bóng hình B em
Mà biển C Đông sao cứ mãi gọi Am tên
Như cây tùng trong G gió ta không chịu cong D lưng nên đời B7 như sông mãi xa Em nguồn.