DmCBbAm-BbCF-DmGmC-AmDm-CDm
1. Chuyện xưa nghe thật Dm buồn, một câu chuyên Bb tình nàng thôn nữ F rừng hoang
Dm Dịu dàng không kiêu C sa, không gấm ngọc lụa Bb là, một E bờ mi khép A7 mơ xa
Bao kẻ thầm đợi Bb chờ mong C kết tình cùng Am nàng
Tuổi thơ ngây chưa C nghĩ chuyện trăm Am năm nào ước mơ Bb qua Am
2. Rồi đông qua lại Dm tàn, nàng quen một Bb chàng tình yêu chớm F nở hoa
DmNào ngờ nơi biên Ccương chinh chiến lại ngập Bbtràn để E chàng khoát áo chinh A7nhân
Xa cách biệt ngàn Bb trùng, hai C đứa nguyện đợi Am chờ
Ngày mai tan chinh C chiến cho đôi Am mình sẽ lại Dm thành duyên
ĐK: Nhưng có ngờ Bb đâu ai gieo nỗi muộn F sầu, một mình nơi Dm chốn rừng sâu
Bao nhiêu nỗi cơ C cầu, vì một câu trinh Am tiết nàng quyên sinh trong nỗi Bb thương đau.
Dm Bên ngôi mộ Bb hoang đêm khuya bỗng F hiện về một loài hoa sắc Dm hồng phai
Thân gai nét trang C đài, người gọi hoa trinh Am nữ, bờ mi cong khép lá Dm u hoài
3. Tàn binh đao chàng Dm về, đường qua mộ Bb nàng chợt trông thấy F loài hoa.
DmMột loài hoa không Chương, mang sắc màu nhạt [Bbhồng, thẹn E thùng lá xếp mi A7cong
Như mắt nàng thuở Bb nào, đôi C mắt đẹp thật Am buồn
Hỏi người quen cho C biết loài hoa Am kia là xác Dm thân nàng!
DmC-BbAm-BbCF-DmGm-CAmDm-CDm
Dm Bên ngôi mộ Bb hoang đêm khuya bỗng F hiện về một loài hoa sắc Dm hồng phai
Thân gai nét trang C đài, người gọi hoa trinh Am nữ, bờ mi cong khép lá Dm u hoài
4) Trời cao sao phũ Dm phàng, nàng sao vội Bb vàng lìa xa cõi F trần gian
Dm Chỉ còn đây bông C hoa trinh nữ màu nhạt Bb hồng, tủi E hờn lá khép A7 mi cong
Đôi mắt của ngày Bb nào hoa C lá hồn gửi Am vào
Chuyện loài hoa trinh C nữ, chuyện hoa Am xưa người mãi Dm lưu truyền