1. F Xin một ngày cho G ta
Em Khi nụ hoa úa Am màu
F Ta nên ngồi lại với G nhau
Cùng nói Em ra ngần ấy Am câu.
2. F Không còn duyên chẳng G hẹn đời sau
Em Không còn chan chứa Am cơn yêu đầu
F Tiêu sầu trong những G men rượu cay
Tình Em tan theo mây trời Am bay.
ÐK:
Hôm đó ai cũng F buồn biết mấy, buồn cho G những tháng ngày đã cùng Em nhau qua bấy nhiêu khổ Am đau
Tháng năm chất F đầy yêu thương ta G đã luôn cố gắng vì C nhau
Duyên số ta chẳng F được như mong tình ơi G tan biến theo hư Em không thoáng môi Am hồng
Nay ngủ say trong F miền ký ức lúc Em xưa một giấc Am nồng.
Cho giấc mơ hóa F thành chiêm bao mặc cho G những hư hao có làm Em ta đau thấu tận trời Am cao
Chúng ta đã F từng buông lơi bản G thân mình như thế C nào
Như ánh trăng khuya F buồn sao rơi tình yêu G ta đã vơi đi Em rồi mất nhau Am rồi
Ta có chung một F miền ký ức lúc Em xưa từng có Am nhau.